II
Ông Michael Forgione
từ trần ngày 9 tháng Năm 1967, hưởng thọ
tám mươi lăm tuổi và Cha Piô đă chôn cất
ông trong nghĩa trang gần mộ cha mẹ ngài. Trong
nhiều ngày, Cha Piô như tan nát v́ đau buồn.
Những tháng
kế tiếp, ngài cố gắng với công việc
hàng ngày nếu có thể, dù rằng sức khỏe
của ngài lại tệ hơn trước, và có
những lần ngài không thể làm ǵ hơn là ở trong
pḥng cả ngày. Có một lần, vào ban đêm, ngài
bị ngă và bị thương nặng, do đó cha
bề trên phải ra lệnh cho ngài không được
thức giấc vào ban đêm để cầu nguyện
nữa. Cứ như thế được một
năm, nhưng mọi sự không khả quan lắm.
Cô Mary Pyle
vừa mừng sinh nhật thứ tám mươi vào ngày
17 tháng Tư 1968 và bị đau dạ dầy. Cô
được đưa đến Nhà Chữa Trị
Người Đau Khổ. Sau một vài ngày có tiến
triển hơn, nhưng vào lúc 11 giờ đêm ngày 26
tháng Tư 1968, thật bất ngờ, cô đă phó thác
linh hồn trong tay Chúa.
Không kể
những tu sĩ từ các tu viện ở Foggia, tất
cả các tu sĩ ở Morcone, Larino, Manfredonia và Pietrelcina
đă đến dự đám tang của cô. Sáu tu sĩ
Capuchin đă khiêng quan tài của cô trên vai, và đi từ
nhà cô đến giáo đường của tu viện.
Cha Carmelo, vị bề trên ở San Giovanni Rotondo, đă
đọc bài tán dương thật cảm
động.
Thi hài của cô
được đặt gần mộ ông bà thân sinh và
anh của Cha Piô. Trên mộ của cô có tấm bia
khắc hàng chữ vàng như sau:
"Ôi cô Mary
đầy ḷng bác ái và nhân đức thiêng liêng
đă an nghỉ vĩnh viễn trong sự thương
tiếc của Pietrelcina,
mà cô đă dâng tặng một tu viện.
Với San Giovanni Rotondo,
trên bốn thập niên hằng khâm phục cô,
người con tinh thần hiền lành của Cha Piô
và của các Cha Capuchin
là những người muốn được nhớ
đến cô
trong nguyện đường của họ."
Hai ngày
trước khi chết, cô đă để lại
một ngân khoản cho chủng viện ở Pietrelcina
để xây cất một thao trường và thiết
lập một hệ thống sưởi mới. Trong
chúc thư, cô cũng yêu cầu được chôn
cất với y phục của ḍng Phanxicô, mặc áo choàng,
thắt dây lưng trắng và đi dép. Mọi tài
sản cô để lại cho ḍng Capuchin, kể cả
căn nhà ở San Giovanni Rotondo và hai căn nhà ở
Pietrelcina mà trước đây từng thuộc về
gia đ́nh Forgione. Họ quyết định giữ
lại căn nhà ở San Giovanni Rotondo như một
kỷ niệm về cô, v́ đó là nơi sau cùng của
cô trong thời gian cuối đời.
Về sau,
một tu sĩ nói với Cha Piô: "Cô ta là một
người có mức độ tinh thần ngoại
hạng, xứng đáng được phong thánh."
Cha Piô gật
đầu. "Cô luôn luôn là một người ngoan
đạo và phần thưởng của Thiên Chúa
sẽ xứng đáng với người công chính."
Bầu trời
hôm ấy thật ảm đảm và gió hơi lạnh.
Cha Piô cảm thấy mọi phần cơ thể
đau nhức v́ buồn bă. Mọi sự không c̣n
giống như trước nữa, và ngài biết
đời ngài cũng sắp qua.
Cha Piô rất
sùng kính Đức Mẹ, và ngài thường lần
chuỗi hàng ngày. Trong tu viện, một trong các thầy
bắt gặp ngài và hỏi: "Thưa Cha, cha
đọc bao nhiêu chuỗi Mai Khôi mỗi ngày?"
Ngài trả
lời: "Khoảng bốn mươi."
"Bốn
mươi lần năm mươi có nghĩa hai ngàn
Kinh Kính Mừng!"
"Cái ǵ? Có
phải chuỗi Mai Khôi chỉ có năm chục thôi
sao?" Một chuỗi Mai Khôi đầy đủ
gồm mười lăm chục kinh Kính Mừng và
mười lăm kinh Lạy Cha.
Có lần ngài
nói với một người con thiêng liêng: "Luôn luôn
nắm chặt lấy vũ khí của Đức
Mẹ trong tay. Nó sẽ giúp con chiến thắng kẻ
thù."
"Vũ khí
đó là ǵ?"
"Nó trên áo
ḍng của cha."
"Nhưng con
đâu thấy vũ khí nào cả. Con chỉ thấy xâu
chuỗi Mai Khôi."
Cha Piô hỏi:
"Đó không phải là vũ khí sao?"
Cha Onorato
đang đợi ngài ở hành lang. Cha nói: "Ngày mai
con đi Lộ Đức, con muốn được
cha chúc lành, và như thế cha có mặt bên con trong
cuộc hành tŕnh." Cha mỉm cười và nói thêm:
"Sao cha không đi với con?"
Cha Piô lắc
đầu: "Tôi đă già và chưa bao giờ đi
đâu cả. Với Lộ Đức th́ tôi đă
đến đó nhiều lần. Tuy nhiên, đến
Lộ Đức không chỉ bằng xe lửa hay xe
hơi, người ta có thể dùng phương tiện
khác."
Cha Onorato
mỉm cười thông hiểu, nhưng ngài không
muốn đi sâu vào ơn lưỡng tại của Cha
Piô. Cha nói đùa: "Hoan hô cha. Cha rời tu viện, làm
một chuyến hành hương, và khi trở về cha
sẽ bị phạt vạ tuyệt thông v́ cha rời tu
viện mà không có phép của bề trên!"
Cha Piô giả
vờ như kinh hăi và giơ hai tay lên trời: "Cha có
điên không! Cha có thấy tôi rời tu viện không?
Mọi người trông thấy tôi ngày đêm và cha
biết là tôi không đi đâu cả." Ngài lắc
đầu. "H́nh như cha không hiểu ǵ."
Cha Onorato
cười thành tiếng, và ngài liếc thấy có
vật ǵ mầu vàng trong tay Cha Piô. Ngài đang cầm
một cành hoa hồng vàng. Cha Onorato đùa: "À há, cha
có hâm mộ một người nào đặc biệt.
Con thấy rồi."
Đôi mắt
nâu của Cha Piô long lanh. "Cũng đă đến
lúc, cha không nghĩ vậy sao?" Ngài chậm chạp
bước đi và dừng chân trước cánh cửa
dẫn đến văn pḥng Cha Gerardo.
Cửa đang
đóng. B́nh thường Cha Gerardo có thể nghe thấy
tiếng bước chân từ xa của Cha Piô, ngập
ngừng và kéo lê, và thỉnh thoảng ngài c̣n có thể
nghe tiếng ho của Cha Piô nữa. Và Cha Piô
thường dừng chân tại văn pḥng của ngài,
gơ cửa và bước vào. Cha Piô luôn luôn có một
điều ǵ: một lá thư, một địa
chỉ, một dâng tặng cho bệnh viện, hay các ư
lễ.
Có lần Cha Piô
bảo ngài: "Nếu tôi chết bất ngờ, cha
nhớ là trong túi này" ngài chỉ tay vào túi áo ḍng bên
phải, "có những dâng tặng cho bệnh viện.
Và trong túi này," ngài chỉ vào túi bên trái, "có
những ư lễ mà người ta xin."
Đó là ngày sinh
nhật của Cha Gerardo, và ngài đang đợi Cha Piô
dừng chân. Ngài đang bận rộn với công
việc và thoáng nghe tiếng ho nhè nhẹ gần cánh
cửa. Ngài đứng dậy, mở cửa, và trông
thấy Cha Piô đang mỉm cười với đôi
chút bối rối.
"Chúc
mừng cha," Cha Piô vừa nói vừa lấy cành hoa
hồng mà ngài đă gài ở cánh cửa và đưa cho
Cha Gerardo.
Đôi mắt
Cha Gerardo ngấn lệ, ngài cám ơn và hôn tay Cha Piô. Khuôn
mặt Cha Piô hơi thẹn thùng, ngài vội quay
bước về hướng nhà nguyện. Sự
mệt mỏi đă xâm chiếm ngài thật mau chóng nên
ngài vội quay về pḥng để nghỉ ngơi.
Kể từ
khi các cha Capuchin được hội kiến với
Đức Giáo Hoàng Phaolô VI, Cha Piô quyết định
viết cho Đức Giáo Hoàng một lá thư.
"Tâu
Đức Thánh Cha, con muốn nhân cơ hội
được gặp gỡ Đức Thánh Cha trong
lần đại hội vừa qua để hợp ư
với các tu sĩ ḍng mà đặt dưới chân
Đức Thánh Cha sự tôn kính của con, sự
mến mộ con người đáng kính, trong
đức tin, đức ái và vâng phục Đức Thánh
Cha, v́ sự công chính của Người mà Đức
Thánh Cha đại diện ở trần thế. Ḍng
Capuchin luôn luôn đứng đầu trong đức ái,
đức tin, sự tuân phục và quư mến Ṭa Thánh.
Con cầu xin Thiên Chúa cho nhà ḍng luôn luôn được
như vậy, cũng như để nhà ḍng có thể
tiếp tục truyền thống khắc khổ và thành
thật, nghèo khó phúc âm, trung thành tuân giữ Quy Luật và
Hiến Pháp, trong khi tự canh tân trong tinh thần
nội tâm sống động theo các quyết
định của Công Đồng Vatican II để
ngày càng sẵn sàng đi theo sự hướng dẫn
của Mẹ Giáo Hội.
"Con biết
ngày nay Đức Thánh Cha đau khổ nhiều v́ lo
lắng cho số phận của Giáo Hội, cho sự
ḥa b́nh trên thế giới, và nhiều nhu cầu khác
của dân chúng, nhưng trên tất cả là sự
bất tuân phục của một số người,
kể cả người Công Giáo, đối với những
giáo huấn quan trọng mà Đức Thánh Cha, với
sự trợ lực của Chúa Thánh Thần, và nhân danh
Thiên Chúa, đă ban cho chúng con. Con xin dâng lên Đức
Thánh Cha lời cầu nguyện và sự đau khổ
hàng ngày của con như một ư nghĩ nhỏ mọn
nhưng thành thật từ đứa con nhỏ bé của
Đức Thánh Cha, để xin Thiên Chúa an ủi và giúp
đỡ Đức Thánh Cha tiếp tục trên con
đường ngay thẳng và khó khăn trong việc
bảo vệ chân lư ngàn đời không thay đổi
theo thời gian. Con cũng thay mặt các con cái thiêng liêng
của con và của Nhóm Cầu Nguyện để
cảm ơn Đức Thánh Cha v́ những huấn
dụ rơ ràng và chắc chắn mà Đức Thánh Cha
đă công bố, nhất là trong thông điệp Humanae
Vitae mới đây, và một lần nữa con khẳng
định lại đức tin của con và sự tuân
phục những huấn lệnh của Đức Thánh
Cha một cách vô điều kiện.
"Xin Thiên Chúa
ban niềm vui chiến thắng của chân lư và b́nh an cho
Giáo Hội Người, sự thanh nhàn cho dân chúng trên
thế giới, sức khoẻ và sự thịnh
vượng cho Đức Thánh Cha, để những
đám mây đen che phủ sẽ tan biến và
Nước Trời sẽ ngự trị trong mọi tâm
hồn qua việc tông đồ của Đức Thánh
Cha như vị Mục Tử Tối Cao của mọi
Kitô Hữu.
"Phủ
phục dưới chân Đức Thánh Cha, con nài xin phép
lành của Đức Thánh Cha cùng với anh em tu sĩ
của con, con cái thiêng liêng của con, Nhóm Cầu
Nguyện, những người đau yếu của con
và v́ mọi công việc tốt lành mà chúng con cố
gắng thực hiện nhân danh Chúa Giêsu với sự
che chở của Đức Thánh Cha."
San Giovanni Rotondo
12 tháng Chín 1968
Cha Piô, tu sĩ Capuchin
|